thơ ĐINH LĂNG
Chỉ là mảnh đất quê nhà
Hay là xã tắc sơn hà thiêng liêng
Vẫn luôn day dứt niềm riêng
Là xương máu… của tổ tiên muôn đời!
Quê nghèo, nghèo suốt một thời…
Vẫn nuôi chí lớn, làm người tha phương
Phù sinh trên vạn nẻo đường
Cuối năm thương nhớ, nhớ thương trở về.
Nghiêng mình chợt nhớ đất quê (*)
Tấm thân hạt bụi, hồn về cố hương…!
----------------------
(*) Ý thơ Sơn Nam
Theo Phú Yên Online